Bên trong cầu thang thoát hiểm hoàn toàn bình thường, chẳng có gì bất đồng so với cầu thang bộ của các tòa chung cư cao tầng khác, ánh đèn lờ mờ tối.
Vì để tiết kiệm điện nên cầu thang thoát hiểm được lắp đèn cảm ứng âm thanh. Lúc Đỗ Yến đi tới tầng tiếp theo, ánh đèn đằng sau lưng cậu liền tắt.
Cậu quay đầu nhìn, hành lang đen ngòm phía trên giống một con thú khổng lồ há cái miệng lớn như chậu máu toan nuốt chửng tất cả. Bên dưới cũng rất tối, không thấy được điểm cuối.
Đỗ Yến cảm thán: “Đi cầu thang bộ cũng chẳng yên.”
Nhưng so với thang máy mà nói, khi đi cầu thang bộ lại có thể chủ động nắm bắt tình hình. Nếu như lúc đó cậu tiến vào thang máy, trong không gian thu hẹp như thế sống hay chết đều phải mặc cho người khác quyết định.
Giữa hai điều hại thì phải chọn điều ít hại, mặc dù cầu thang bộ cũng không yên bình nhưng Đỗ Yến vẫn cần lựa chọn cái nào có lợi hơn.
Cậu tiếp tục đi xuống dưới bằng tốc độ không nhanh không chậm. Con số nơi khúc quanh cầu thang dần từ “18” biến thành “1”.
Đỗ Yến mở cửa thoát hiểm, phát hiện bên ngoài là bức tường xi măng, không chừa khe hở nào cả. Dù sao cũng vẫn trong dự liệu, Đỗ Yến bình tĩnh buông tay, để cửa thoát hiểm tự khép vào.
Lối ra đã bị chặn thế mà trong lòng cậu không hề cảm thấy kỳ quái, nếu như cậu có thể thuận lợi rời khỏi đây mới càng quỷ dị hơn.
Đỗ Yến suy nghĩ chốc lát rồi quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-bien-thanh-bach-nguyet-quang/1355891/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.