Buổi tối, thành điện ảnh vốn vô cùng rộn ràng náo nhiệt vào ban ngày cuối cùng cũng trở nên trống vắng, xa xa nhìn lại còn thấy chút vắng vẻ, hiu quạnh.
Nhưng xung quanh khách sạn lại khác, đèn đuốc sáng choang, náo nhiệt, phồn hoa. Trong căn phòng ở tầng cao nhất, người chủ của nó đã sớm chìm vào giấc ngủ, chỉ để lại một chiếc đèn tỏa ra ánh sáng ảm đạm.
Đỗ Yến cúi đầu, nhìn người đàn ông nằm trên giường.
Đường nét khuôn mặt đối phương sắc bén, từ lông mày rậm và dài lại tới độ cong nơi khóe miệng, tuyệt nhiên không có bất cứ khuyết điểm nào cả. Đó không phải là vẻ ngoài hoa mỹ nam đang thịnh hành hai năm gần đây mà là kiểu đẹp trai hoàn mỹ, tràn ngập sự quyến rũ đầy nam tính.
Thật là sexy.
Đứng trước khuôn mặt có thể hấp dẫn hàng ngàn người khác giới lẫn cùng giới này, Đỗ Yến cũng không có ý tứ gì khác. Đồ ăn mới là thứ chiếm vị trí số một trong lòng cậu, lý do mà cậu xuất hiện ở đây cũng là để lấp đầy cái bụng.
“Cậu còn ngắm cái gì nữa, mau ăn lẹ đi.”
Trên bả vai Đỗ Yến bỗng vang lên một âm thanh non nớt.
Đỗ Yến nhẹ nhàng búng tay lên vai: “Mày còn gấp hơn cả tao nữa à.”
Nương theo động tác của cậu, giữa không trung hiện ra một cục lông trắng, nói đúng hơn thì phải là đóa bồ công anh khổng lồ.
Cục lông tròn kia lăn lộn trên không, lộ cặp mắt đen láy khỏi lớp lông trắng mịn: “Đã mấy ngày rồi cậu chưa được ăn no, năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-bien-thanh-bach-nguyet-quang/1355806/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.