Edit+Beta: Selbyul YangYến Nhất Tạ nhíu mày nhìn chằm chằm cô gái bên chân trong chốc lát, biểu cảm có chút thay đổi, nhưng vẫn lạnh lùng như băng, cũng không để ý tới cô.
Anh trực tiếp đẩy xe lăn, đi vòng qua Khương Ninh, giống như đi qua một đống rác râu ria vậy đi ra ngoài sân.
“Tôi có mang theo sandwich đó.” Nói xong Khương Ninh mở cái cặp trên lưng ra, như đang khoe thứ gì quý báu lắm, cô cẩn thận lấy ra hai cái sandwich dăm bông dùng màng giữ tươi gói lại nguyên vẹn, khuôn mặt lộ vẻ tươi cười: “Tôi tự làm đấy, sáng nay ngủ dậy loay hoay một lúc lâu, mùi vị không hề tệ chút nào đâu!”
Yến Nhất Tạ ngồi xe lăn, ngẩng đầu lên liếc cô một cái, không nói lời nào.
Trong khoảng sân mọc đầy cỏ dại là một vùng tĩnh lặng.
Khương Ninh liếc nhìn chàng trai với sắc mặt tái nhợt một cái, rồi lại liếc nhìn người quản gia nghiêm túc chuẩn chỉnh đứng dưới mái hiên một cái, trong thoáng chốc cô đã nghi ngờ là mình đang đối mặt với hai bức tượng.
Cô hơi dừng lại rồi lấy hai quả trứng gà ra, tiếp tục dùng giọng điệu nồng nhiệt giải thích: “Òa! Chúc mừng thí sinh này đã đoán đúng, trong cặp còn có hai quả trứng luộc! Lại còn tận ‘hai’ quả trứng luộc nữa! Tôi vốn định chiếm làm của riêng! Nhưng thấy cậu thông minh, thế thì tặng quả trứng màu huyền bí này cho cậu vậy!”
Lúc này vẻ mặt của Yến Nhất Tạ mới bắt đầu có chút biến hóa.
Khương Ninh vui vẻ, đang định tiếp tục tự quyết thì lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-bi-toi-hon-cho-ngu-nguoi/383175/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.