Dường như sau bữa tiệc sinh nhật đó Nam cảm thấy Thành như thay đổi cái gì đó. Anh dường như đối với cậu ôn nhu hơn, cũng sẽ hay cười với cậu hơn, thỉnh thoảng tiếp xúc tứ chi như xoa đầu rồi véo má. Ban đầu cậu cũng không để ý lắm nhưng dạo gần đây tần suất quá nhiều khiến cậu phải suy nghĩ. 
Thành thấy cậu cứ nhìn mình rồi tâm trí bay bổng đi đâu cũng không rõ: 
- Em rảnh không? Đưa em đi gặp một người. 
Câu nói của Thành đã thành công kéo suy nghĩ của cậu về hiện tại. 
- Tôi rảnh lắm, mà đi gặp ai vậy. 
- Một người bạn của tôi, cậu ta mới về nước. 
- Đi! 
Thế là hai người rời khỏi công ty. Lần này không có lái xe đi theo, anh tự mình lái xe chở cậu đến Quán Quê. Quán Quê là một quán ăn nổi tiếng, muốn ăn phải đặt trước mấy ngày. Nam theo anh bước vào. Đây là lần đầu tiên Nam đến nơi này, đúng như tên gọi nơi đây không có nhà cao cửa rộng mà chia thành nhiều khu. Mỗi khu là một bàn ăn được đặt trong một cái chòi bằng mái che, ngay cả mái che cũng làm bằng lá. 
Người quản lý nhà hàng dẫn hai người đến một nhà chòi trên hồ nước. Xung quanh hồ trồng rất nhiều hoa sen và hoa súng. Nam thấy trong chòi có một nam nhân đang ngồi đưa lưng về phía bọn họ. Dường như nghe thấy người đến nam nhân ấy quay đầu lại. Nam thầm đánh giá anh ta. Là một người đàn ông nghiêm nghị, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-chinh-yeu-toi-roi/2584332/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.