Sau khi đưa Vàng về Nam mất một ngày để làm nhà cho nó. Lúc này cả hai đang ngồi ăn tối thì Nam nhận được điện thoại.Là Jonathan: 
- Alo! Có chuyện gì không?... Ngày mai á... được rồi! 
Nam treo máy rồi thở dài 
- Sao vậy? 
Thành thấy cậu thở dài liền hỏi. Vừa anh cũng nghe loáng thoáng giọng của Jonathan. 
- Anh ta mời tôi đến nhà chơi với ông nội anh ta rồi dùng cơm. 
- Em có thể từ chối. 
- Nhưng anh ta lôi ông nội ra nha, vẫn là nên đi. 
Sáng hôm sau lúc cậu chuẩn bị ra ngoài gặp Jonathan thì Thành gọi cậu lại: 
- Em mặc thế nào đi gặp anh ta sao? 
- Sao vây? 
Nam nhìn lại mình một lượt. Áo sơ mi trắng cùng quần tây, áo khoác bên ngoài, tóc được chải chuốt gọn gàng, cậu thấy như vậy cũng ổn mà. 
- Không được. 
Thành thầm nghĩ em đi gặp ông nội hay đi xem mắt vậy, mặc đẹp vậy làm gì. Nhưng tất nhiên anh không nói ra rồi. 
- Em nên mặc quần áo bình thường hằng ngày sẽ làm cho ông nội cảm giác gần gũi hơn. 
Nam nghe anh nói cũng có lí nên quay về phòng thay đồ. Lần này cậu chỉ mặc quần bò với áo len. Lúc này Thành mới đồng ý cho cậu đi. Mãi cho đến khi lên xe Nam mới thắc mắc, ủa, sao hôm nay gần 9 giờ rồi Thành vẫn chưa đi làm. 
Xe chờ cậu đến địa chỉ mà Jonathan đưa cho cậu. Khi đến nơi người giúp việc liền đưa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-chinh-yeu-toi-roi/2584326/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.