Chỉ là đôi câu ngắn ngủi nhưng mỗi một chữ Úc Lễ nói đều giẫm mạnh vào kíp nổ của Thần tích. Nó(1) cảm thấy mình có thể nhảy dựng lên đấm cho thằng chết tiệt kia một cú. Đúng là cái đồ không biết trời cao đất rộng! Cho dù có là nhân vật chính của thế giới này thì đã sao, Nó phải cho thằng cha này biết tay mới được! 
Một luồng sức mạnh mà con người không thể nào có được bột phát ra từ Thần tích, hóa thành đao thành kiếm, số lượng dày đặc. Mũi đao hướng kiếm để chĩa về phía Úc Lễ, lớp chồng lớp che kín cả trời. 
Úc Lễ vung thanh trường kiếm trong tay, kiếm khí dữ dội tức thì phóng lên tận trời. Một thanh kiếm khổng lồ bằng sương đen ngưng tụ trong không khí cắm thẳng vào nền đất. Mặt đất không chịu nổi sức mạnh to lớn ấy mà nứt toác ra. Từ trên cao nhìn xuống, thanh kiếm màu đen to lớn ghim phân nửa xuống đường lớn, vận dụng một loại quy luật nào đó tạo thành kiếm trận khổng lồ so đấu với đao kiếm ở trên khoảng trời kia. 
Đôi bên giao chiến đều thầm mưu tính thăm dò thực lực của đối phương chứ không phải vừa xông lên đã đánh đến một mất một còn. Nhưng dù chỉ dò xét lẫn nhau thì vẫn san bằng hết thảy mọi thứ xung quanh. 
Giữa trận giao chiến kinh sợ hãi hùng này duy chỉ có một chốn là bình yên vô sự. Đấy một vùng cỏ xanh nắng rực gió thổi hiu hiu giúp người nằm trên đó có thể thoải mái ngủ một giấc. Hai bên vung đao rút 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-chinh-truyen-nguoc-khong-cho-ta-khoc/438817/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.