Ninh Diệu cầm lấy đóa hoa Úc Lễ tặng mình, tiếp tục cùng hắn đi về phía trước.
Sau khi đi qua khu vực nhỏ này, thì số người bọn họ gặp được cũng càng ngày càng nhiều hơn.
Vì để tránh cho nơi này có nhiều người nhận ra y chính là người phải dùng đạo cốt để bảo vệ mạng mình trong truyền thuyết, rồi kéo theo nhiều việc hơn nữa, Ninh Diệu sáng suốt lấy mũ có rèm ra đội lên. Hơn nữa y còn phải bắt Úc Lễ đội chung với mình, như vậy thì không có ai có thể nhận ra bọn họ nữa rồi.
Nếu hắn không tin, vậy thì còn kẻ nào không biết điều mà dám nhắc đến chuyện này nữa chứ?
Tuy rằng số người ở đây rất nhiều, nhưng cũng không có ai dám xung phong ra tay. Tất cả đều cẩn thận duy trì một khoảng cách nhất định, để tránh cho mình bị kẻ khác đánh lén.
Ninh Diệu không khỏi nghi ngờ, nhiều người tập trung ở chỗ này như thế, chẳng lẽ nơi này đang giấu kỳ trân dị bảo gì sao?
Ninh Diệu và Úc Lễ nhỏ giọng nói chuyện với nhau vài câu. Hai người quyết định tránh xa khỏi tầm mắt đám đông. Nhiều người đến mức này, khiến cho y nhìn thế nào cũng thấy không bình thường.
Vậy nên hai người bèn lùi về hướng khác, khi có thể đi tiếp được rồi, thì bọn họ lại nhận ra mình đang đến gần với đám đông ấy hơn nữa.
Thậm chí đó còn không phải là một đám người khác, mà chính là đám đông mà bọn họ muốn tránh xa khi nãy!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-chinh-truyen-nguoc-khong-cho-ta-khoc/1912597/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.