Ninh Diệu không thích mùi vị của rượu, nên sẽ không bao giờ chủ động đi uống rượu.
Chuyện này cũng dẫn đến việc tửu lượng y vô cùng kém cỏi.
Rượu trong nghi thức đăng cơ của Yêu vương đương nhiên không phải là rượu bình thường, mà là rượu ngon của Long tộc đã chôn giấu trong hầm suốt mấy trăm năm. Ninh Diệu chỉ uống một ngụm mà đã hôn mê, không còn biết trời nam đất bắc gì nữa.
May mắn là tính tình Yêu tộc trời sinh rất tùy ý, nên cho dù là đại điển đăng cơ của Yêu vương cũng không có quá nhiều lễ nghi rườm rà, Ninh Diệu đã hoàn thành xong rồi, vậy nên tiếp theo y muốn làm gì cũng được.
Úc Lễ ôm Ninh Diệu đã nhắm chặt hai mắt, khuôn mặt ửng đỏ vì men say, trong lòng hắn khẽ động, sau đó hai người liền đi đến phủ mới đã được xây dựng xong chỉ để cho một mình Yêu vương ở.
Úc Lễ vẫy lui hạ nhân trước, chỉ còn hai người bọn họ trong phủ.
Cảm xúc mãnh liệt vẫn cứ cuồn cuộn trong lòng Úc Lễ, đôi môi đỏ của người trong ngực nhìn rất mềm mại, hai mắt y cũng nhắm chặt, tựa như đang chờ người đến hôn lên môi y.
Úc Lễ rũ mắt ngắm y một lúc lâu, sau đó mới tạo một cái Tịnh Thân Quyết, loại bỏ hết mùi rượu trên người hai người, rồi hỏi: “Ngủ rồi sao?”
Ninh Diệu cũng không trả lời lại, lúc y ngủ say, gương mặt vừa điềm tĩnh vừa ngoan ngoãn, tựa như cho dù ai đối xử với y thế nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-chinh-truyen-nguoc-khong-cho-ta-khoc/1912528/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.