Võ Nhị Nam sốc đến nỗi hoá đá, “Tại sao? Cậu nhẫn tâm quá đấy, mình đến thăm cậu mà.”
Lý Y Nhiên nhảy lên giường của mình, “Tớ cần nghỉ ngơi, cậu mau về đi.”
Dù trong lòng cậu không hề muốn rời xa cô một chút nào nhưng những lời nói của cô cũng có lí. Bị thương nặng đến nỗi nhập viện tới hai lần như thế không mệt mới lạ. Võ Nhị Nam đứng dậy, vẫy tay chào tạm biệt cô rồi lặng lẽ ra về. Theo bản năng, cậu thường sẽ kéo cửa lại trước khi rời khỏi phòng, cơ mà lần này không còn cửa cho cậu kéo nữa. Cậu vẫn quen tay kéo cánh cửa trong tưởng tượng của mình. Điều này khiến Lý Y Nhiên cũng phải nghi ngờ về trí tuệ của Nhị Nam, có phải học nhiều quá nên bị tẩu hoả nhập ma không nhỉ? Mà điều này cũng chẳng quan trọng, cô lại chìm vào giấc ngủ say của mình.
Tại công ty cổ phần XX, Nhan Lục Tần vẫn đang ngồi đọc dữ liệu trên máy tính một cách nghiêm túc. Phúc Hạo mang một tách cà phê đá lên cho giám đốc của mình, tiện thể hỏi anh vài câu:
“Giám đốc, anh không lo cho phu nhân sao? Tôi thấy cô ấy bị thương ở cổ với cả người bị bầm tím hết ấy.”
Hoá ra, người băn phát súng lúc ở căn nhà hoang lại là Nhan Lục Tần. Sau khi nhận cuộc gọi từ bọn bắt cóc, anh đã lập tức tra lùng chỗ ở của chúng bằng máy định vị. Xác định được mục tiêu, anh cùng một số vệ sĩ của mình đến đó để cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tong-chung-ta-ki-hop-dong-di/2987657/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.