Nhiếp Thi Tú vội vàng kéo con gái cưng của bà ta đứng dậy. Bà ta nháy mắt ra hiệu với Lý Thảo Mai, với hàm ý khuyên nhủ cô không nên vì mấy chuyện nhỏ nhặt này mà chọc tức bà nội. Cô ta tức lắm, nhưng cũng hết cách, đành nghe theo sự sắp xếp của mẹ mình. Lùi lại về sau để cho mẹ cô xử lý.
Nhiếp Thi Tú tiến đến nắm lấy tay của cô, bắt đầu tỏ vẻ dịu dàng, quan tâm cô: “Y Nhiên à, nếu con muốn lấy tài sản của ba con thì cứ nói thẳng ra, cần gì phải gọi bà nội vất vả đường xa đến làm gì?”
Lý Y Nhiên giận dữ hất thẳng tay bà ta ra, khuôn mặt cô hiện rõ vẻ bức xúc và ghê tởm trước hành động của bà ta.
“Bớt diễn lại đi, tôi không cần của thứ tình cảm giả tạo đấy của bà.”
Cô ngồi xuống ghế, đóng con dấu của ba mình vào tờ di chúc, “Bà nội, giờ hãy ký vào giấy này đi.”
Lão phu nhân thở dài, cầm cây bút lên kí một đường vô cùng rõ nét.
Tiếp theo, Y Nhiên đưa giấy cho Nhiếp Thi Tú cùng với cây bút bi, “Đến lượt bà rồi đấy, kí đi.”
Nhiếp thi Tú nhận lấy tờ di chúc trong tay Y Nhiên, Khuôn mặt bà ta tỏ rõ vẻ bất mãn. Tay nắm chặt lấy tờ di chúc như muốn đốt nó luôn vậy. Nếu như bà ta kí vào tờ giấy này thì cả hai mẹ con chỉ có thể ở trong căn nhà này thôi, về cổ phần của công ty thì chỉ có Lý Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tong-chung-ta-ki-hop-dong-di/2987628/chuong-29.html