Nhìn thấy Lý Y Nhiên đến thăm, Quách Phong Cửu tươi cười chào đón cô: “À, đến rồi sao? Đi thăm người bệnh mà tay không như vậy là không ổn chút nào đâu.”
“À, thế à? Tôi tặng anh vài cú đấm nhé?”
Lý Y Nhiên giơ nắm đấm của mình đến trước mặt Quách Phong Cửu làm cho anh sợ tái mét, vội vàng từ chối: “Ha, ha, ha, không cần, không cần đâu.”
Lý Y Nhiên ngồi xuống cái ghế cạnh giường của anh. Ánh mắt cô liếc nhìn một lượt từ trên xuống dưới cơ thể của Quách Phong Cửu. Vết thương của anh ta là thật chứ không phải giả. Cô vắt chéo chân, ánh mắt trở nên kiên định gặng hỏi anh:
“Nói đi, tại sao lại nói Nhật Tuấn Cao đâm tôi?”
Quách Phong Cửu ngồi dậy, tựa lưng vào giường bệnh, “Hừm...sao cô lại nghi ngờ một người vô tội như tôi chứ, tôi đâu có nói cậu ta như vậy đâu.”
Lý Y Nhiên không rảnh mà nói chuyện dài dòng với anh ta nữa. Cô lấy từ trong túi ra chiếc điện thoại của mình rồi bật đoạn băng ghi âm lên. Giọng nói trầm lắng của Quách Phong Cửu và Nhật Tuấn Cao phát ra từ đó. Ghi lại rõ ràng mồn một cuộc trò chuyện giữa hai người lúc ở hành lang. Bây giờ khuôn mặt rạng rỡ của Quách Phong Cửu bất chợt tối sầm lại, ánh mắt sắc bén nhìn cô, giọng nói trầm mặc vang lên:
“Cô lấy đâu ra đoạn ghi âm đó.”
Khi ở hành lang, rõ ràng chỉ có anh và cậu bạn sinh viên mới vào tù kia thôi mà. Tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tong-chung-ta-ki-hop-dong-di/2987574/chuong-55.html