Đã mười năm trôi qua kể từ ngày đầu tiên Tinh Niệm bước vào biệt phủ Hắc Tông.
Hôm nay có hai bóng dáng đi ra từ biệt phủ.
Một là Hắc Tông, thân thể trung niên, tinh thần nội liễm, sung túc.
Một là Tinh Niệm, tinh thần sung mãn, khí thế xung thiên, thể hiện tuổi trẻ khinh cuồng, không sợ trời không sợ đất.
Đối với cả hai thì đây là một ngày quan trọng, hôm nay Tinh Niệm lấy chứng nhận luyện dược sư.
Thời gian như thoi đưa, trong mười năm nay, Tinh Niệm cố gắng cũng đến ngày kiểm tra kết quả.
Tu vi Tinh Niệm đã đến Luyện Linh tam trọng trung kỳ đỉnh cao, hắn cũng tự tin luyện thành ba loại đan dược.
Hai thầy trò ngồi trên cỗ xe ngựa do Hắc thú kéo, một loại thú giống ngựa nhưng khoẻ hơn.
Xe ngựa đi đến trung tâm thành rồi dừng lại trước cổng một toà phủ đệ, trên tấm bảng có mấy chữ: Luyện Linh Sư Hội. Chữ viết cầu kì, lộ ra uy nghiêm, quý phái.
Tại trung tâm thành Thực Nguyêt là phủ thành chủ, bên cạnh đó là phủ của mấy thế lực khác. Muốn tại trung tâm thành đặt trụ sở đều là thế lực có tiếng, luyện linh sư hội chính là thế lực như vậy.
Tại đây có sẵn một tên tạp vụ chờ đợi, liền dẫn hai người đến phòng chứng thực luyện linh sư.
Trong phòng chính là có một cái bàn, ngồi lấy hai vị ma linh sư, một tên tóc bạc lão giả, một tên trung niên râu đen. Hai người thấy Hắc Tông đến thì ôm tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129810/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.