“Ngươi là ai? Ngươi là ai?” 
Âm thanh dồn dập vang lên như buộc hắn phải đưa ra câu trả lời. 
Hắn dồn nén cảm xúc, miệng hét lớn. 
“Ta là Tôn Kỳ.” 
“Ta là Nhân tộc, Tôn Kỳ. Ta sẽ mãi mãi không quên.” 
Tôn Kỳ rống vang giải toả tất cả cảm xúc kìm nén. 
Cả không gian ông ông rung động theo cảm xúc của Tôn Kỳ. 
Phía trước bóng tối vô tận, một điểm sáng loé lên như ánh sao nhỏ trong đêm tối trường kỳ. 
Tôn Kỳ thấy ánh sáng liền biết mình thành công tìm được bản ngã. 
Trong thực tại, Tôn Kỳ từ từ mở mắt. 
Miệng hắn “oa!” một tiếng phun ra vô số điểm sáng li ti. Chính là bào tử của Tam Sinh Tam Thế Cô. 
Hắn nhìn theo từng điểm sáng nhỏ tán đi, không gió tự bay, bọn chúng có ý thức bọn chúng muốn tìm nơi thích hợp để cắm rễ. 
Hắn thầm thở dài: không biết sau này còn có ai nhờ vào Tam Sinh Tam Thế Cô mà lấy lại được linh trí. 
Tam Sinh Tam Thế Cô cái tên được đặt vô tình này không ngờ lại đúng với công dụng của nó. 
Khiến người ta liên tục chuyển thế, sống qua ký ức cuộc đời. Trong chuyển thế ngươi sẽ đi một lối rẽ khác với thực tại, có lẽ lối rẽ đó giúp ngươi hoàn thành chuyện ngươi đã hối hận không thể làm trong quá khứ. 
Ngươi cảm thấy không hối hận, cuộc sống mỹ hảo. Vậy là ngươi tiếp tục chìm đắm trong mộng tưởng tươi đẹp. Ngươi sẽ lầm tưởng mộng thành thực tại, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129784/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.