Tôn Kỳ ngồi xuống tĩnh toạ, vất hết chuyện luyện đan ra sau lưng.
Giờ phút này chỉ toàn tâm toàn ý vào tu luyện.
Tôn Kỳ nắm lấy ma thạch hấp thụ.
Hấp thụ xong mười viên ma thạch, Tôn Kỳ cảm thấy linh khí tràn đầy sung mãn, không thể tiếp tục hấp thụ. Có hấp thụ thêm cũng chỉ là lãng phí.
Tôn Kỳ nuốt vào một viên đan dược tăng cường hồn lực. Dùng hồn lực oanh phá không gian giữ cho linh hồ cùng dòng linh khí không bị lấp đầy.
Đây chính là tu luyện thường thức tại Ma giới.
Còn mất bao lâu để linh hồ cùng dòng linh khí vững chắc thì phụ thuộc vào tu luyện chăm chỉ, cơ duyên, thiên phú, đan dược…
Một canh giờ sau, Tôn Kỳ mở mắt thoả mãn. Hắn đã đẩy lùi không gian lại vị trí ban đầu mở linh hồ, linh dòng lại dùng hồn lực gia cố thành hồ, thành dòng làm nó khó bị không gian co rút.
Trong người Tôn Kỳ cũng không có tạp chất do đan dược để lại.
Tôn Kỳ mỉm cười vui vẻ: ta quả nhiên có thiên phú tu luyện hơn luyện đan, cho dù dùng đan dược cũng không để lại tạp chất.
Khoan đã…
Nếu như mình dùng đan dược không sợ tạp chất vậy thì thử dược thì sao?
Xưa nay sở dĩ không ai lấy thân thử dược vì đơn giản sợ tạp chất tích tụ. Thử nghĩ một chút:
Mỗi lần luyện đan, luyện tinh dược ngươi cũng không biết là sản phẩm luyện ra tạp chất thế nào nếu ngươi lấy thân thử dược thì chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129778/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.