Tên thợ săn ngồi cứng đờ trên ghế, ánh mắt long chòng chọc nhìn kẻ trước mặt như nhìn ác ma.
Miệng hắn ú ớ cố kêu lên vài tiếng như muốn cầu cứu.
Tôn Kỳ không thèm để ý vác hắn xuống tầng hầm.
Tầng hầm trước đây là nhà kho, nay đã được hắn cải tạo lại.
Tôn Kỳ trói tên thợ săn vào cây cột.
Tôn Kỳ lúc này thử nghiệm sưu hồn mà không làm tổn hại hồn phách đối phương, đồng thời tẩy não khống chế đối phương.
Trước đây hắn cũng đã nghĩ tới điều này và cũng đã thử thành công.
Chính là tại Liên Vân sơn mạch lúc săn tìm Hung Ma, Tôn Kỳ cũng đã sưu hồn Viên Thư nhưng lại không thể điều khiển được, chỉ có thể giữ Viên Thư không hồn phi phách tán một thời gian ngắn. Đó là lúc hắn đem Viên Thư đặt trước đường đi của con Hắc Thiết Hùng đang cuồng bạo.
Sau đó thì hắn đã không còn cơ hội thí nghiệm mãi cho đến hôm nay.
Tôn Kỳ tập trung ngưng thần.
Thần thức như một sợi tơ mỏng đâm vào đầu tên thợ săn.
Tên thợ săn không thể cảm nhận được thần thức nhưng bản năng nói cho hắn biết hắn đang gặp nguy hiểm.
Tên thợ săn cố gắng vùng vẫy nhưng mà cơ thể hắn chỉ có chút rung lắc hoàn toàn không có tác dụng.
Tôn Kỳ nhìn thấy tên này phản kháng thì nói:
“Không cần phản kháng. Tê Liệt Đan còn có tác dụng trong một canh giờ.”
“Cũng chỉ là có chút đau giống như kiến cắn.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129750/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.