Tôn Kỳ đi mấy cửa hàng đan dược trong thành nhưng mà khi nhìn thấy mấy viên đan dược to đùng thì bọn tạp vụ vội xua đuổi hắn như đuổi ôn dịch.
Tôn Kỳ thầm than: không ngờ danh tiếng của Ngũ ca lại lan ra cả các cửa hàng bên ngoài. Bọn họ vừa nhìn đan dược là nhận ra ngay.
Tôn Kỳ lại chọn một cửa hàng khác thử vận may, cửa hàng này gọi là Thiên Vận.
Tôn Kỳ từ từ thay đổi hình dáng, khí tức sau đó bước vào cửa hàng.
Mỗi bước vào một cửa hàng hắn đều biến đổi một chút để không ai nhận ra diện mạo thật.
Tôn Kỳ đặt một túi đan lên bàn nói:
“Chưởng quầy, ta muốn bán đan dược.”
Tên chưởng quầy ngạc nhiên, đan dược thường đặt trong lọ, ai lại để đan dược trong túi thế này.
Hắn mở túi thấy mấy viên đan dược to đùng thì lập tức xua tay:
“Không mua! Không mua! Đan dược này cửa hàng ta không mua. Cầm đi nơi khác đi.”
Đây đã là cửa hàng thứ sáu từ chối mua đan dược, Tôn Kỳ cũng có chút nóng nảy, đập bàn quát:
“Các ngươi có muốn làm ăn nữa không vậy. Các ngươi là cửa hàng đan dược lại không mua đan dược là sao?”
Tên chưởng quầy hừ lạnh, phất tay gọi mấy tên tạp vụ, chuẩn bị tống cổ Tôn Kỳ ra ngoài.
Lúc này có một giọng nói:
“Đan dược này chúng ta mua.”
Tôn Kỳ và tên chưởng quầy đang hầm hừ nhau thì quay đầu về phía tiếng nói.
Là một thiếu nữ đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129731/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.