Vô Ưu nhìn túi đồ thì chậm rãi nói:
“Thì ra là Thời Huyết Thạch.”
Tôn Kỳ ngạc nhiên:
“Đại ca biết nó sao?”
Vô Ưu gật đầu:
“Thời Huyết Thạch, hiếm nhưng mà không quý. Thường được tìm thấy trong mỏ Huyết Ma Thiết, cả hai khá giống nhau nhưng Thời Huyết Thạch màu nhạt hơn chút. Hẳn là đệ tìm thấy trong lúc khai thác Huyết Ma Thiết.”
Tôn Kỳ gật đầu.
Trong lòng cười khổ: vậy mà hắn cứ nghĩ hắn nhặt được đại cơ duyên sắp vô địch thiên hạ. Hắn từng đắn đo suy nghĩ không biết có nên cho Đại ca xem đá này không? nếu như Đại ca nổi lòng tham thì sao? Bây giờ, hoá ra loại đá này đã được biết đến, có cả tên, mà nhìn thái độ của Đại ca thì hiển nhiên đá này không quá quý giá như hắn tưởng tượng.
Tôn Kỳ hỏi lại:
“Đại ca, viên đá này có tác dụng làm chậm thời gian vì sao lại không quý giá? Nếu như có thể làm chậm thời gian của đối thủ, không phải là có thể vô địch sao?”
Vô Ưu hững hờ:
“Thất đệ nhìn xem…”
Vô Ưu phất tay cuốn một chiếc lá rơi vào vùng không gian Thời Huyết Thạch, chiếc lá rơi xuống chậm rãi. Dùng mắt thường rất khó nhận biết chiếc lá vốn chậm như vậy hay đã bị Thời Huyết Thạch làm chậm lại.
Vô Ưu lại cắt xuống một đoạn tóc thả vào vùng không gian Thời Huyết Thạch, sợi tóc rơi chậm. Có thể thấy được Thời Huyết Thạch có ảnh hưởng tới tốc độ rơi của sợi tóc.
Vô Ưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129727/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.