Tại cổng ra của Vạn Thảo Trang, lần lượt có bóng hình đi ra.
Tiếp sau nửa canh giờ nữa, thời gian đóng cửa đã đến.
Đám trưởng lão liếc mắt nhìn hội trưởng Công Tôn Độ hỏi ý kiến. Lần này đi ra thiếu mất mười bảy tên, có thể là chậm trễ chưa ra, có thể là cố ý ở lại hoặc cũng có khả năng đã bị giết chết.
Công Tôn Độ nhàn nhạt mở miệng:
“Lại đợi thêm nửa canh giờ nữa, sau đó lập tức đóng cổng lại.”
Đám trưởng lão gật đầu xưng phải.
Nửa canh giờ rất nhanh trôi qua, cũng chỉ có thêm hai tên nữa đi ra.
Đám trưởng lão không do dự nữa, lập tức rút ra lệnh bài.
Cánh cổng Vạn Thảo Trang từ từ thu nhỏ rồi biến mất như chưa từng xuất hiện.
Tất cả đám thí sinh được dẫn ra quảng trường, nơi đây đã có mấy vị trưởng lão, sư tôn chờ sẵn, nóng lòng xem thu hoạch năm nay.
Các trưởng lão rất nhanh kéo lại đồ đệ hỏi chuyện, có kẻ mừng vui ra mặt, có kẻ đăm chiêu, có kẻ giận dữ.
“Tên họ Hoàng kia, đệ tử của ngươi dám cướp đệ tử của ta. Hôm nay ngươi không có câu trả lời thích đáng thì đừng hòng ra khỏi đây!”
Trưởng lão họ Hoàng cười hắc hắc:
“Lương huynh bình tĩnh, chuyện gì cũng từ từ nói.”
Vậy là hai vị trưởng lão kéo nhau ra chỗ khác bàn bạc giá cả, vị trưởng lão họ Lương chắc chắn sẽ lấy lại được một phần thảo dược nhưng cái giá bỏ ra cũng tương xứng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129713/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.