Lương Bằng thấy Tôn Kỳ giết Lục Hạo thì vui mừng, nói:
“Thất Đức huynh đệ, mau qua giúp bọn ta một tay. Bọn ta tôn ngươi làm đội trưởng.”
Tào Chân lúc này cảm thấy có chút hối hận khi đã nhắm vào Tôn Kỳ khiến cho bây giờ thất bại toàn diện.
Tôn Kỳ liếc mắt nhìn qua chiến trường nói:
“Chuyện của các ngươi liên quan gì ta.”
Lương Bằng vội nói:
“Chúng ta không phải đang hợp tác sao? Nếu không có bọn ta chặn lại bọn hắn, Thất Đức huynh đệ có thể hạ được Lục Hạo sao?”
Tôn Kỳ cầm lên một bóng cấm chế, vừa phá cấm chế vừa nói:
“Ta nói cùng với các ngươi hợp tác bao giờ. Toàn là các ngươi tự cho là đúng, tự cho là ta đã nằm trong kế hoạch của các ngươi. Ta muốn thắng cần sự hỗ trợ của các ngươi sao? Cho dù các ngươi có cùng tiến lên, thì cũng chỉ thêm mấy cái xác mà thôi.”
“Lại nói…”
Tôn Kỳ phá vỡ bóng cấm chế thu lấy thảo dược, hắn đi đến bóng cấm chế tiếp theo, đạm mạc nói:
“Ta không phải muốn tham gia đan chiến mà muốn chiến thắng đan chiến. Vậy nên trong số các ngươi, kẻ mạnh ở lại, kẻ yếu loại.”
Nghe lời này bọn Tào Chân sống lại hy vọng đi tiếp còn bọn Lương Bằng thì hối hận trước đó không chịu thân cận Tôn Kỳ.
Hai bên lúc này lập lại thế cân bằng, chiến đấu càng quyết liệt, gay cấn. Bọn hắn đã không còn tồn ý nghĩ sẽ có kẻ đến giúp mình. Muốn thắng chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129704/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.