Tôn Kỳ tung tung viên thủy châu trong tay, nói:
“Tại khu vực xung quanh Hỏa Nguyên không khí nóng bức, ma khí mỏng manh, hỏa khí thiêu cháy ma khí làm cho Ma tộc luôn có cảm giác bồn chồn khó chịu, rất khó giữ được bình tĩnh. Vậy nên các ngươi thường xuyên khiêu khích khiến tâm cảnh đối phương dao động. Trong chiến đấu kỵ nhất là mất bình tĩnh. Nên chưa bắt đầu đan chiến các ngươi đã nắm được một nửa phần thắng. Còn các ngươi vì sao không bị ảnh hưởng bởi Hỏa Nguyên? Hẳn là nhờ viên châu này.”
“Viên thủy châu này có lẽ đến từ ngoại giới, có tác dụng ngăn cản hỏa khí xâm nhập.”
Tôn Kỳ nói xong thì ném viên châu cho Lưu Hạc.
Lưu Hạc nắm trong tay viên châu, rất nhanh hắn biết được công dụng cơ bản của viên châu, không khác nhiều so với suy đoán của Tôn Kỳ. Lưu Hạc liếc nhìn Trình Dục mắng:
“Bỉ ổi!”
Trình Dục biết chuyện đổ bể, cũng không cảm thấy xấu hổ, hắn nhún vai nói:
“Đều trong quy tắc đan chiến, chỉ có thể trách các ngươi quá ngốc đến bây giờ mới nhận ra.”
Lời tuy vậy, nhưng trong bụng Trình Dục thầm mắng không may.
Viên thủy châu này vốn dĩ trong lúc vô tình mà được bọn hắn phát hiện ra công dụng có thể giảm ảnh hưởng của hỏa khí, nếu đi vào trong Hỏa Nguyên thì tác dụng lại không đáng kể. Nhưng như thế là đủ cho bọn hắn có lợi thế trong đan chiến.
Bọn hắn cũng biết bí mật này sẽ không giấu được mãi mãi nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129702/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.