Tôn Kỳ hít một hơi sâu, giữ vững bước chân, bình tĩnh bước về phía giọng nói.
Hắn cho rằng: mấy ngàn năm giam tại Hắc Thủy Ma Ngục, không chết cũng tàn phế. Vậy thì hắn còn sợ cái gì.
Vả lại kẻ này biết được Thôn Ma Quyết, có thể hắn sẽ cho Tôn Kỳ biết manh mối về hắc động.
Tôn Kỳ đạp hắc thủy đi đến trước phòng giam.
Bên trong là một lão giả chỉ còn da bọc xương, hai mắt hõm sâu đen kịt, răng nanh vàng khè, móng dài nhọn hoắc, trên đầu lơ thơ vài sợi tóc trắng. Phần đùi của hắn bị cụt, hẳn là đã bị hắc thủy ăn mòn phần này.
Hắn bị xiềng xích treo giữa phòng.
Hai sợi xích móc vào xương bả vai. Hai sợi xích móc vào cổ tay. Hai sợi xích móc vào hai bên cạnh sườn. Một sợi xích móc vào cổ. Bốn sợi xích móc dọc theo xương sống.
Tôn Kỳ nhìn lão giả cẩn trọng hỏi:
“Ngươi là ai?”
Lão giả ngước đầu, hai hốc mắt sâu thẳm nhìn về phía Tôn Kỳ, cười khặc khặc:
“Ngươi hỏi ta là ai? Khặc… khặc… ngươi tu luyện ma pháp của ta còn gọi ta là ai?”
“Tu luyện ma pháp của ngươi? Ý ngươi là Thôn Ma Quyết.” Tôn Kỳ hỏi lại.
Thực sự thì ma pháp trong tay Tôn Kỳ nhiều lắm, hắn quả thực có ngó qua mấy tầng đầu của Thôn Ma Quyết. Nhưng tất cả chỉ là chất dinh dưỡng cho Linh Khí Quyết của hắn.
Có lẽ do Thôn Ma Quyết và hắc động có nhiều điểm tương tự nên mới khiến lão này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129557/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.