Mấy con sóc mở ra chiếc lá, có con nhảy cẫng lên vui mừng, có con mặt ủ rũ như muốn chết. Tôn Kỳ mở ra chiếc lá, hoàn toàn không có gì cả, hắn ngơ ngác đây là được chọn hay không được chọn.
Đúng lúc này, một con sóc chồm tới ôm vai hắn cười nói:
“Tiểu Trang, ngươi thế nào? Ha ha ha, ta thật may mắn không bị chọn.”
Con sóc này gọi Khẩu, vẫn thường gọi là Tiểu Khẩu, là một trong hai bạn thân của Tiểu Trang. Tôn Kỳ đưa chiếc lá cho nó xem, nói:
“Ngươi xem.”
Tiểu Khẩu nhìn chiếc lá, mặt hớn hở cười lớn:
“Ngươi cũng không bị chọn, thật tốt quá! Mà sao mặt ngươi tỉnh bơ vậy, cười lên đi chứ! Ta hôm trước kiếm được một ít hạt dẻ ngon, hôm nay ta lấy ra mời ngươi.” Nói đến đây, nó dừng lại một chút rồi tiếp: “À quên, còn Tiểu Tế nữa. Đi, xem coi hắn thế nào?”
Hai bọn hắn dắt tay nhau đến chỗ con sóc gọi là Tế, trong đám đông sóc, bọn hắn bắt gặp một thân hình quen thuộc đang ủ rũ. Hai bọn hắn không cần hỏi kết quả cũng đoán ra tám chín phần mười, bọn hắn nhẹ nhàng bước tới gần.
Tiểu Tế cúi đầu, trên tay hắn cầm chiếc lá có một vết cào nhẹ. “Tách tách tách” từng giọt nước mắt rơi trên chiếc lá.
Tiểu Khẩu muốn vỗ vai an ủi nhưng không biết làm sao mở lời, tay hắn run run đưa lên nhưng rồi rụt lại, khóe mắt của hắn rưng rưng, muốn khóc nhưng không dám, hắn cảm thấy tội lỗi nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129492/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.