Âm ba khuếch tán, mặt biển cũng bị hõm xuống một hố sâu, tạo thành con sóng thần.
Các xúc tu cũng bị đánh rớt xuống nước.
Đám Hải tộc trừng mắt quan sát: thành công rồi sao? âm ba có thể khắc chế các xúc tu sao?
Nhưng ngay lúc bọn hắn sáng lên một tia hy vọng thì phốc… phốc… phốc… hàng trăm xúc tu phá nước ngoi lên tấn công trực diện đám Hải tộc.
Đám Hải tộc tỏ vẻ tuyệt vọng, tất cả các loại tấn công từ xa đến gần, từ trực diện đến gián tiếp, dùng tất cả các loại thuộc tính đều không có hiệu quả với đám xúc tu, vậy thì còn đánh cái gì nữa.
Trong đầu đám Hải tộc lúc này đều hiện lên một suy nghĩ: chạy! đánh không lại thì chỉ có chạy.
Có ngốc mới ở lại đánh tiếp.
Đúng lúc này, có tiếng Bắc Khôi vang lên:
“Tất cả rút lui! Để ta yểm trợ!”
Trong lúc nói, hắn đã hành động, hắn hai tay kết ấn, các quả cầu bạc trước đó được hắn bố trí theo sự điều khiển của hắn rơi xuống mặt biển.
Quả cầu bạc vừa chạm nước ngay lập tức vỡ ra, hàn khí lan tràn, mặt biển nhanh chóng đóng băng.
Mặt băng lan rộng dần, cuối cùng đóng băng cả một vùng biển, các xúc tu cũng bị đông cứng.
“Đi!” các Hải Vương dẫn đầu lần lượt phóng về phương xa, chạy khỏi chỗ này.
Hai mươi tức hơi thở sau, mặt băng phát ra tiếng răng rắc, rồi sau đó vỡ ra từng mảng, các xúc tu bị đóng băng cũng nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129427/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.