Nghe tiếng Hỏa Hỏa, Tôn Kỳ vui mừng truyền âm lại:
“Hỏa Hỏa, ngươi phục hồi rồi sao?”
“Một chút linh khí của ngươi làm sao giúp ta phục hồi được, ta mới chỉ tạm ổn vết thương.” Hỏa Hỏa thều thào nói.
“Vừa nãy ngươi nói Lưu Ly Hỏa Liên là thế nào?” Tôn Kỳ hỏi.
“Ta cũng không rõ lắm, một khắc cảm nhận được hỏa đạo kia, ta lập tức nhớ ra một ít chuyện.” Hỏa Hỏa nhớ lại từ từ kể: “Tại rất lâu về trước, trong thời gian dài đằng đẵng nhàn nhã, ta tạo ra mấy đóa hỏa liên trồng xung quanh ngắm chơi. Ta sau khi bị đánh rơi xuống đây, không ngờ bao nhiêu năm lại gặp lại chúng. Có lẽ chúng cũng bị thiên thạch kéo tới đây.”
“Thật sao?” Tôn Kỳ tiếp tục hỏi: “Ngươi còn nhớ ra những gì nữa?”
Những gì Hỏa Hỏa nhớ ra mang cho hắn nhiều nghi ngờ, hắn lúc trước chỉ cho rằng Hỏa Hỏa đơn thuần là một ngọn lửa thành linh. Hỏa Hỏa tự nhận là Hỏa tổ, hắn cũng không cho là phải.
Nhưng bây giờ xem lại, hắn đã quá khinh thường Hỏa Hỏa, Hỏa Hỏa có thể cất giấu rất nhiều bí mật.
Nghe Tôn Kỳ hỏi, Hỏa Hỏa lắc đầu:
“Ta quá yếu không thể nói nhiều với ngươi, lấy cho ta đóa hỏa liên kia giúp ta hồi phục, ta sẽ nói cho ngươi biết thứ ngươi muốn.”
Dứt lời Hỏa Hỏa lập tức chìm vào ngủ say.
“Hỏa Hỏa… Hỏa Hỏa…” Tôn Kỳ lớn tiếng gọi mấy lần, nhưng Hỏa Hỏa đều không trả lời nữa.
Tôn Kỳ trầm tư suy nghĩ, hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129409/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.