Chờ cho đám Yêu tộc yên lặng, Sứ Thanh Giang tiếp tục mở miệng:
“Từ ngàn vạn năm trước, có một thiên thạch rơi xuống Đại Thế Giới. Ta thử bói một quẻ.
Kết quả tương lai bị một màn sương dày đặc che đậy. Tương lai đã từng nhìn thấy cũng lọt vào mê ảo.
Ta nhiều lần cố gắng vạch ra màn sương nhìn tương lai nhưng không thể.
Viên thiên thạch giống như một viên đá ném xuống dòng sông thời gian khiến cho dòng thời gian vẩn đục, tất cả tương lai đều bị thay đổi.
Đây là điềm báo thiên hạ đại biến.
Trong một tương lai vô định, không ai có thể biết trước điều gì đã xảy ra. Ngay cả ta có Vọng Thiên cũng không thể biết trước tương lai.
Đến gần đây, dòng thời gian mới yên tĩnh trở lại.
Vì mưu cầu cho Yêu tộc một đường sáng, ta dồn hết tâm huyết ngàn vạn năm nay chuẩn bị cho kế hoạch Đại Vọng Thiên.
Quẻ bói lần này liên quan đến toàn bộ Yêu tộc vận mệnh, các ngươi ai cũng cần phải biết.”
Đám Yêu tộc hít một hơi sâu, cảm giác trầm trọng, xem ra sự việc lần này không hề nhỏ, liên quan đến tất cả bọn hắn vận mệnh.
Lạc Bá bình thường hung tàn hống hách bất cần, cũng không giấu nổi vẻ kinh ngạc trên nét mặt.
Chỉ có Bằng Vũ và Ma Sư Hoàng bình thản hơn một chút. Khi Sứ Thanh Giang yêu cầu bọn hắn tìm kiếm mấy vật kia thì bọn hắn đã đoán được vài phần da lông.
Sứ Thanh Giang cúi đầu nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129402/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.