“Ta là Nguyên Tổ nhưng cũng không phải là Nguyên Tổ.” giọng nói bên trong trả lời.
Ma Sư Hoàng và Lạc Bá nghe xong đều nhíu mày không hiểu. Đoán được suy nghĩ của bọn hắn, giọng nói kia tiếp tục:
“Ta chỉ là một phần hồn phách của Nguyên Tổ còn sót lại, nên nói ta là Nguyên Tổ cũng đúng, nói ta không phải Nguyên Tổ cũng đúng.”
Ma Sư Hoàng thở phào thì ra là vậy. Lạc Bá thì vẫn không hết nghi ngờ.
“Tình hình bên ngoài tệ như vậy sao?” giọng nói kia hỏi, không nguyện ý tiếp tục câu chuyện về thân thế của mình.
“Lời con cháu nói hoàn toàn là sự thật, chỉ có bớt chứ không thêm.” Ma Sư Hoàng gật đầu khẳng định, rồi hắn đưa mắt liếc nhìn Lạc Bá ra ám hiệu. Lạc Bá hiểu ý, lúc này mới lần đầu lên tiếng:
“Bên ngoài đúng là rất loạn. Ngay cả một tên Nhân tộc cũng có thể tùy ý giết Yêu tộc, dám làm trái luân thường đạo lý.”
Lạc Bá khi nói chuyện cố ý nhắc đến Nhân tộc, hắn muốn xem thái độ của tên Nguyên Tổ này thế nào. Ma Sư Hoàng lại không biết dụng ý của Lạc Bá, cho rằng Lạc Bá chỉ đang nói xấu thêm tình hình, đúng như ý hắn muốn.
Ma Sư Hoàng trong lòng giơ ngón tay cái khen Lạc Bá thông minh. Chuyện này nếu chỉ một mình hắn nói thì rất dễ lộ ra giả dối, nếu có thêm Lạc Bá nói thì độ thuyết phục tăng lên nhiều lần.
“Ta không ngờ tình hình lại xấu đến mức này.” giọng nói bên trong cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129327/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.