Tôn Kỳ lúc này toàn thân bị khóa lại, tay chân đều tàn phế, hắn muốn thở dốc một hơi cũng không được vì Chu Tước trảo đang siết chặt cổ hắn, Bạch Hổ trảo cắm vào hai lá phổi. Hắn lúc này thở cũng một thứ xa xỉ.
Hắn có lẽ không đến mức chật vật như vậy, không bại nhanh như vậy nếu không có thanh kiếm kia của Thông Ngôn Đại Thánh.
Tinh Quang kiếm thực sự quá đáng sợ, chỉ cần chạm tới, không gì không cắt. Xương cốt, da thịt chỉ như tờ giấy trước mặt Tinh Quang.
Đáng sợ nữa là kiếm này có một cỗ lực lượng kỳ dị xâm nhập trong vết cắt khiến cho vết thương của hắn chậm chạp khép miệng. Hắn phải mất thời gian và sinh mệnh lực gấp đôi mới có thể khu trừ lực lượng của thanh kiếm. Trong trận chiến thế này, chậm một nhịp chính là thua cả bàn cờ.
Đỡ được Tinh Quang kiếm chỉ có xương Kiêu, nhưng xương Kiêu chỉ như một điểm nhỏ tại mi tâm. Chẳng lẽ mỗi lần Tinh Quang kiếm tấn công, hắn đều đưa mi tâm ra đỡ đòn. Đừng có điên! hắn còn chưa ngu đến mức độ đó!
Bởi vậy Tôn Kỳ hết sức né tránh Tinh Quang, nhưng cũng vì vậy để lộ ra các điểm yếu, liên tục bị các Yêu Hoàng khác tấn công. Kết quả là dù hắn có lựa chọn thế nào thì cũng không tránh khỏi thất bại.
Tôn Kỳ thôi thúc sinh mệnh lực khôi phục vết thương nhưng ngay lập tức bị yêu khí của đám Yêu Hoàng xoắn nát, thương thế càng thêm trầm trọng.
“Đừng giãy giụa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129294/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.