Hủy diệt xong 36 đỉnh, Thanh Long phất tay cho giải phong ấn.
“Có cần canh giữ nơi này?” một tên Yêu Hoàng hỏi.
“Để mắt một chút là được, vẫn là câu nói kia làm đến mức này hắn vẫn có thể sống thì có canh giữ hay không cũng không nhiều ý nghĩa. Tất nhiên cũng không thể hoàn toàn bỏ qua.” Chu Tước phân tích.
“Vậy thì để một vị Yêu Hoàng canh giữ. Nơi này cũng tương đối gần đại bản doanh, nếu có chuyện chỉ cần phóng tín hiệu là được, không cần liều mạng.” Thanh Long ra lệnh.
Đám Yêu Hoàng gật đầu không phản đối.
“Nếu đã đánh xong vậy thì chúng ta về thôi.” Thanh Long lạnh nhạt quay đầu bước đi.
“Khoan đã!” một tên Yêu Hoàng với gọi lại.
Thanh Long quay đầu, vẫn thái độ lãnh ngạo:
“Còn chuyện?”
“Hắc, hắc… cũng không có gì? chỉ là ta muốn hỏi Thanh Long huynh định xử lý bộ xương kia thế nào?” tên Yêu Hoàng cười tươi nói, thái độ khách sáo.
Nhưng mà ý đồ trong đó rất rõ ràng, cũng là ý của đám Yêu Hoàng còn lại.
Xương Kiêu mạnh như vậy có thể chế tạo một đỉnh cấp Yêu Hoàng, nếu như bọn hắn có thể động dụng năng lượng của bộ xương vậy chẳng phải tu vi càng tiến thêm một bước.
Bọn chúng đều là đỉnh cấp Yêu Hoàng, đứng tại từng cao nhất của Đại Thế Giới, tu vi đã chạm đỉnh, muốn tiến thêm một bước... khó hơn cả khó. Chưa một ai có thể vượt qua cái đỉnh này, bọn chúng nhiều khi tự hỏi liệu có hay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129291/chuong-526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.