Trong một hang động ẩm ướt, mùi máu tươi tanh nồng, mùi mốc hòa với mùi thực vật mục nát. Nơi đây là thiên đường cho những loài vật thiên tính ẩn núp.
Nhưng trong hang lúc này hoàn toàn yên tĩnh, một tiếng côn trùng vỗ cánh cũng không có.
Ánh sáng loe loét từ khe nứt chiếu vào trong hang. Dưới ánh sáng mờ nhạt lộ ra một khuôn mặt trắng bệch, mày sắc như kiếm, đôi mắt nhắm chặt.
Xung quanh hắn chất đầy xác chết, đủ mọi loại Yêu tộc, từ Yêu Vương đến mới thành Yêu, có cái xác đã bốc mùi, có cái xác vẫn còn chảy máu tươi. Tất cả đều bị sưu hồn rút máu.
Chợt! mắt hắn mở ra, tròng mắt màu hồng ngọc, huyết quang chiếu xạ, như có ảo ảnh huyết hải chìm nổi.
Miệng hắn phun chân ngôn:
“Đạo là đường.
Tâm là ta.
Đạo Tâm là đường ta mở, đường ta đi.
Đường dưới chân ta. Chỉ cần tâm ta nghĩ đến.
Nơi ta đặt chân chính là đường của ta.”
Tôn Kỳ phóng lên trời, phá vỡ hang động.
Đứng giữa trời đất, thiên địa lúc này lại cho hắn một cảm nhận mới.
Tất cả đại đạo, vạn vật sinh linh, quy tắc vận hành… phức tạp mà đơn giản. Hắn nói có sẽ có, hắn nói không sẽ hóa không. Đây là tâm hắn, đây là ý hắn.
Chỉ cần một ý niệm.
Thương hải hóa tang điền.
Sâm lâm hóa cát hải.
Vạn vật điêu linh.
Vạn thế điêu tàn.
Tất nhiên đây chỉ là hắn ý cảm, thực tế hiện giờ hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129274/chuong-543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.