Tôn Kỳ cứ thế dạo bước, chẳng mấy chốc đã đến biên giới phong ấn Nguyên Sơn trước kia, bây giờ đã không còn bất kỳ phong ấn nào, nhưng Nguyên Sơn bị Tứ Phương Thần Thú độc chiếm nên mặc nhiên nơi này thành biên giới lãnh thổ Tứ Phương Thần Thú, muốn qua cũng cần xin phép.
Tôn Kỳ vừa tới nơi, Địch Long đã xuất hiện chào đón.
“Huyết Ngục huynh đến thật đúng giờ.”
“Theo tấm vảy đi mà thôi.” Tôn Kỳ cười đáp.
Địch Long mỉm cười, cũng không tiếp tục câu chuyện này, thật ra Tôn Kỳ đến hơi muộn so với các Yêu Hoàng khác, làm hắn sốt ruột, hắn lo lắng Tôn Kỳ đã giao dịch Mộc Chi Tâm với kẻ khác.
“Huyết Ngục huynh vẫn giữ thứ đấy chứ!?”
Tôn Kỳ gật đầu há miệng phun ra Mộc Chi Tâm.
Địch Long mắt sáng rực. May mắn, chưa bị giao dịch.
Mặc dù rất muốn nhưng hắn không vội đón lấy, hắn há miệng phun ra một tấm vảy.
Tôn Kỳ phất tay cuốn lấy tấm vảy. Địch Long cũng tương tự đối với Mộc Chi Tâm.
Tôn Kỳ cầm tấm vảy trong tay, cảm giác mát lạnh, tay hơi ấn mạnh, tấm vảy phát ra tiếng long ngâm trầm thấp, phản kháng lại ngoại lực. Tấm vảy tản mát ra long uy, thể hiện phong thái bá chủ, chỉ có thể kính không thể kinh.
Tôn Kỳ gật đầu, xem ra tấm vảy này là nghịch lân không sai. Nếu không phải cũng không sao, thứ hắn cần là long uy, chân long chi uy bên trong.
Cùng lúc, Địch Long cầm nắm Mộc Chi Tâm, nhắm mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129263/chuong-554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.