“Chư vị, nếu không còn gì thắc mắc, chúng ta bắt đầu nghi thức gia nhập Thánh tộc.” Tôn Kỳ hỏi lại lần cuối.
Đám Ma Bằng Vương nhẹ lắc đầu, không còn thắc mắc gì nữa.
Tôn Kỳ gật đầu: “Vậy thì bắt đầu thôi!”
Tôn Kỳ thân thể từ từ đằng không, ánh mắt nghiêm túc, cao giọng tuyên ngôn:
“Thiên hạ đại loạn, vạn vật sinh linh điêu đứng. Kẻ yếu khốn khổ cầu sống. Kẻ mạnh tham lam vơ vét.
Nhìn dân chúng đau khổ mà lòng ta đau như cắt, đêm ngủ không yên, ngày ăn không được.
Tự nghĩ.
Loạn thế vô đạo cần có anh hùng xuất thế ra tay chèo chống. Ta phận mỏng tài hèn, lòng mang hoài bão thiên hạ. Không biết tự lượng sức mình, nguyện dùng thân này bình định loạn thế, chế tạo một mảnh tịnh thổ.
Cho rằng sẽ cô độc trên con đường này. Nhưng may mắn, hôm nay gặp được các vị huynh đệ cùng chung chí hướng. Sống trên đời này gặp được tri kỷ thì còn gì bằng, đã thế lại còn có đến bảy vị.”
Tôn Kỳ nói đến đây đổi giọng vui tươi hào sảng.
“Hôm nay, ta và bảy vị huynh đệ kết bái, nguyện mang thân này vì thương sinh vạn tộc!”
Đám Chúa Tể Vực Sâu nghe mà trợn tròn mắt, bọn chúng nghĩ gia nhập Thánh tộc chỉ một vài hình thức, không ngờ Tôn Kỳ lại làm lớn chuyện, cái gì mà thương sinh, cái gì mà vạn tộc. Bọn ta đều vì bản thân mình có được không!
Đám tiểu yêu nghe xong lại tưởng thật, lòng nhiệt thành dâng trào, rưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129251/chuong-566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.