Thông Ngôn Đại Thánh dẫn Bát Thánh Thiên Tôn đến chỗ Sứ Thanh Giang.
Đi liên tục hai tháng, Thông Ngôn dừng lại chỉ tay phía trước, nói:
“Ta cảm nhận được mười vạn dặm phía trước, sâu dưới lòng đất, Sứ Thanh Giang đang ở đó.”
Ô Nhung Vương đưa mắt nhìn quanh, nơi đây là một vùng núi đá vôi, núi không cao nhưng rất nhiều, hắn phân tích:
“Nơi này không cao nhưng nhiều vật chắn tầm nhìn, không quá gần để chúng ta bố trí mai phục không bị phát hiện, không quá xa để khi dụ địch không bị nghi ngờ.”
“Vậy chúng ta chọn nơi này bố trí mai phục.” đám còn lại gật đầu đồng ý.
“Hai bọn ta lên phía trước!” Thông Ngôn cùng Tôn Kỳ tiếp tục tiến lên.
Đám thất thánh hạ không, ẩn mình sau dãy núi đá vôi.
Đi được một lúc, Thông Ngôn dừng bước, hai tay kết ấn, một tay đặt lên mi tâm nhắm mắt cảm nhận, mười tức sau, hắn mở mắt, tay chỉ phía dưới, nói:
“Chính là chỗ này!”
Tôn Kỳ đưa mắt nhìn quanh.
Mây trắng trời xanh, gió nhẹ hương đưa. Tôn Kỳ mỉm cười: đúng là thời điểm tốt để sát yêu.
“Vậy cứ theo kế hoạch, ta núp trước, Thông Ngôn huynh dụ hắn lên.”
Tôn Kỳ dứt lời ẩn mình vào trong rừng cây, che đậy khí tức, gần như biến mất.
…
Tại sâu dưới lòng đất, một con rùa lớn đang say ngủ, nó chắn ngang một dòng thủy mạch, thân hình nó nặng nề đè ép đại địa tạo thành một hồ trũng, thủy mạch tụ lại trong hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129242/chuong-575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.