Một lúc sau, Tôn Kỳ từ từ mở mắt tỉnh dậy. Hắn phát hiện mình đang ở trong một căn phòng, có khoảng mười mấy đứa trẻ cùng tuổi với hắn cũng đang ở đây, bọn chúng đang trò chuyện vui vẻ.
Thấy Tôn Kỳ tỉnh dậy, bọn trẻ xúm lại chỗ hắn.
“Cậu tỉnh rồi!” một cậu bé cười tươi mở miệng.
“Bọn họ nói cậu giết được sói, có thật không?” một cô bé khác mở miệng.
Tôn Kỳ đưa mắt nhìn bọn chúng, ấn tượng đầu tiên là đẹp, đẹp hoàn mỹ, đẹp như tượng. Mấy đứa trẻ này tên nào cũng da trắng má hồng, đôi mắt to tròn long lanh, tỉ lệ cơ thể hoàn hảo, khuôn mặt mỗi đứa một vẻ mười phân vẹn mười.
Hắn lúc trước đoạt xá tên Thần tộc này không có nhiều để ý, nhưng hình như tên này cũng có ngoại hình không kém.
Những tên Thần tộc này ngoại hình giống hệt Nhân tộc, chỉ có đẹp hơn mà thôi. Hắn được biết một đặc điểm nổi bật của Thần tộc là đôi cánh nhưng hắn thấy mấy đứa trẻ này không có, hắn cũng không cảm giác mình có cánh.
Đám nhỏ hỏi dồn dập, Tôn Kỳ lại ngơ ngơ. Một tên tiểu Thần tộc tỏ ra người lớn, nói:
“Các cậu im lặng đi, người ta mới tỉnh dậy, đừng làm người ta sợ.”
Đám nhỏ nghe xong, đều yên tĩnh, ngoan ngoãn hơn rất nhiều.
Tôn Kỳ hơi ngạc nhiên, các ngươi đều ngoan ngoãn như vậy. Hắn thấy được sự ngây thơ, chân thật trong mắt bọn chúng, giống như trang giấy trắng vậy. Tôn Kỳ nhớ, ở Ma giới, bằng tuổi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129223/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.