Tôn Kỳ ngã sấp mặt, đột nhiên có một cỗ kình lực cuốn tới kéo hắn nghiêm chỉnh ngồi dậy. Tôn Kỳ nhìn qua, chắp tay cảm tạ, đồng thời muốn giải thích hắn không định tham gia. Nhưng mà vị tiên sinh kia đã phất tay dựng lên lồng cách âm, nói:
“Thử thách bắt đầu!”
Tôn Kỳ cười khổ, hắn đây là bị ép buộc rồi. Không còn cách nào khác, chỉ có thể thuận theo.
Hắn nhẹ nhàng đặt tay lên dây đàn, nhắm mắt bắt chước mấy người trước đó. Hắn cũng không có ý định làm cái gì, nhắm mắt một lát, sau đó đóng kịch một hồi cho qua chuyện.
Nhưng khi hắn vừa chạm tay vào đàn, ý thức của hắn lập tức bị kéo vào một không gian xa lạ. Tôn Kỳ hơi chút bất ngờ nhưng không hoảng loạn, hắn đã trải qua vô vàn nguy hiểm, một chút này chưa thể khiến hắn sợ.
Tôn Kỳ đảo mắt nhìn quanh, hoàn toàn là một màu u tối. Tôn Kỳ bình thản vừa bước đi vừa thăm dò, không vội không gấp.
Chợt xuất hiện ánh sáng mờ, cả không gian u tối hóa thành chiều hoàng hôn đỏ máu, một tên khổng lồ sừng sững chặn trước mặt Tôn Kỳ, đôi mắt nó bắn ra hung quang, giọng nói như chuông đồng:
“Kẻ xâm nhập, nơi đây không phải chỗ của ngươi!”
Tôn Kỳ nhìn tên khổng lồ này cười nhạt. Lý Mộ Bạch nói đàn này đã thông linh, hắn lúc đó còn chưa hiểu rõ thông linh là như thế nào, bây giờ xem ra đây chính là linh của Thanh Huyền Cầm, không gian này chính là không gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129213/chuong-604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.