Ám Vô Tinh.
Ầm, ầm, ầm… sao băng như mưa đốt cháy bầu trời.
Con vương ngước đầu nhìn, ánh mắt lạnh lùng sát khí, cuối cùng vẫn không tránh được, trận thua trước đó không thể ngăn được những kẻ xâm lược tham lam. Nó ngước nhìn ngọn núi, đăm chiêu. Ngọn núi này chính là căn cước của Ám Man tộc bọn chúng, hẳn cũng là mục tiêu của bọn xâm lược, không thể để bọn chúng đến được đây.
Lúc này, xung quanh núi vây bởi rất nhiều Ám Man tộc viên, bọn chúng đang đợi lệnh.
Ám Man tộc vương dời mắt khỏi ngọn núi, quét mắt nhìn thuộc hạ, sắc bén.
“Ám Man tộc vĩnh viễn trường tồn!”
Đám thuộc hạ kích động, cùng hô vang.
“Ám Man tộc vĩnh viễn trường tồn!”
“Ám Man tộc vĩnh viễn trường tồn!”
Tiếng hét vang dội cả đất trời.
Cùng lúc, tại phương tây có tiếng oanh nổ. Ám Man Vương hất ngang hàm, một tên thuộc hạ hiểu ý, dẫn theo một đội rời đi.
Tại một nơi nào đó.
Ầm, ầm, ầm… rơi xuống hơn trăm cầu tròn đường kính năm mét. Xì, xì, xì… khói xanh từ quả cầu phun ra.
Đám Ám Man tộc nghe tộc lao tới tấn công, chạy vào trong màn khói, đi không được mấy bước lần lượt đổ gục. Bọn cấp thấp này linh trí không cao, chủ yếu là nghe lệnh làm việc, chưa có tính ứng biến.
Ầm, ầm, ầm… tiếp tục có một đợt cầu rơi xuống, phun ra khí độc, mở rộng khu vực ảnh hưởng.
Liên tục có cầu rơi xuống, cho đến khi khói độc bao phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129108/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.