Phốc! Mặc Phục rút ra lưỡi kiếm, lại lười lau đi máu, hắn sắc mặt có chút ngưng trọng, quân địch nhiều lắm.
Tại trong mê cung, bọn họ sẽ thỉnh thoảng gặp nhau, vô cùng bất ngờ, vừa mở cửa chính là thấy đối phương, không có nói một lời dư thừa, hai bên lập tức ra sát chiêu. Chỉ có một bên bị hoàn toàn tiêu diệt trận chiến mới kết thúc.
Vừa rồi, hắn gặp một nhóm lính năm mươi tên, đông nhất từ trước đến nay, cũng là vất vả nhất trận chiến.
Đến lúc này, tổng cộng bọn hắn đã tiêu diệt gần trăm tên địch thủ. Mà quân Dư gia hiển nhiên không chỉ có như vậy, đây chỉ là một số nhỏ lạc đàn, đại quân còn không biết đang ở đâu.
Hắn thật sự có chút lo lắng, người của hắn quá ít, tổng cộng có sáu mươi người, thêm chín tên Thần tộc, mười hai tên dân bản địa, số lượng chẳng bằng một trung đội phe địch, mà lại Thần tộc và dân bản địa đều không thể tin tưởng.
Đúng lúc này, có tiếng còi hiệu vang lên.
Mặc Phục nhíu mày, đây là… tín hiệu của quân địch, hắn từng học qua. Tín hiệu này là… đột nhiên sắc mặt hắn trở nên không tốt. Đây là tín hiệu định vị, bọn hắn đã bị phát hiện.
“Đi nhanh!” Mặc Phục ra lệnh.
Tiếp sau đó bọn hắn nhanh chóng rút lui, không có thời gian suy nghĩ lựa chọn tuyến đường, bởi vậy đôi khi bị trúng bẫy chết vô cùng biệt khuất.
“Chúng ta còn cần theo bọn họ sao?” Điền Dự nhỏ giọng hỏi Hoàng Vân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129090/chuong-748.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.