Tôn Kỳ xuất hiện thu hút tất cả mọi người chú ý.
Không chú ý sao được. Mỗi lần hắn nhúng tay, đạo vật đều không thể thoát được.
“Tên ác ôn!”
“Tên tham lam!”
“Kẻ cướp!”
Không ngừng có tiếng thì thầm chửi rủa, thế hệ trẻ đều không nhịn được mắng lên một câu. Rất nhiều đạo tràng có thể ngộ đạo nhiều ngày, bởi vì hắn mà sớm mất đi phần lớn đạo vận, đây là đoạn người tu hành chi lộ. Bọn họ không giận sao được.
“Cái này Trọng Lực Đạo Tràng rất khó, hắn được sao? mấy vị thiên tài cũng phải hợp sức với nhau mới đi được một quãng.”
“Chưa chắc! tên này rất hay khiến người ta kinh ngạc.”
“Chưa từng nghe qua hắn tu luyện trọng lực đại đạo.”
“Vô nghĩa, vậy ngươi có nghe qua hắn tu luyện kim đạo, sơn đạo, lôi đạo… vậy mà hắn vẫn đoạt được đạo vật đó thôi!”
Hắn đến, bên ngoài nhộn nhịp hơn hẳn, mà bên trong cũng đồng thời chú ý, bọn họ càng gấp gáp tu luyện cảm ngộ, giống như thấy giặc cướp đến.
Bọn Mộ Dung Vô Địch còn tốt chút, dù sao cũng không còn cơ hội lấy được mảnh Đạo Khí, nên tâm tình bình thản hơn.
Dạ Tuyết và Nguyên Sa có cơ hội nhất, gấp muốn chết, chỉ còn một bước nữa thôi, sao tên này lại đến đây?
Làm sao đây? phải làm sao đây?
Liều mạng!
Đã đi đến được một bước này không ai muốn từ bỏ, chỉ có thể liều mạng.
Nguyên Sa nghiến răng:
“Thầy, chúng ta ra tay sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129075/chuong-763.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.