Tối đó Phượng cứ nhất quyết đòi theo đi bằng được với lý do:
- Tao muốn biết mặt cái thằng cha mà làm mày mất ăn mất ngủ mấy hôm nay thôi mà.
- Này, tao vẫn ăn ngon và ngủ như điên nhá.
- Uk thì cái người làm mày tức giận được chưa, chẳng lẽ mày đi chơi mà nỡ lòng nào bỏ tao một mình côi cút ở phòng hay sao? Những ngày qua ai chăm sóc, quan tâm mày, để giờ mày khoẻ mạnh mày lại bỏ rơi tao.
Cúc nghe mà sởn da gà với mấy lời đó, Cúc biết Phượng đi theo không chỉ đơn giản là để xem mặt người đó. Mà thật ra Phượng sợ Cúc mới sau một lần tổn thương lại bị kẻ khác lừa lọc rồi lại ôm thêm thương tổn vào người như lần trước.
Dù sao thì Cúc cũng chẳng có ý gì với anh ta cả, vậy nên Phượng đi cùng thì lại càng vui. Vậy là hai đứa ăn uống rồi sửa soạn, đến giờ hẹn là lên đường. Không hiểu vô tình hay hữu ý mà điểm hẹn Nguyên chọn lại là quán chè sài gòn Tuyết Nhung. Nơi mà trước kia là địa điểm hẹn hò yêu thích của Cúc và Trung.
Ôi trời, cúc lại nhớ đến người không nên nhớ mất rồi, nhưng mà khi bước vào quán Cúc không thể giấu nổi cảm giác buồn bã trong lòng được. Có lẽ Phượng cũng biết điều đó nên ngày hôm nay Phượng nói khá nhiều.
Trước đến nay Phượng là một đứa yêu trẻ con, đứa trẻ nào chơi với Phượng một chút thôi là sẽ quấn lấy Phượng ngay. Bé Ong cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tinh-nguoi-cu/3251678/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.