Trung hét lên rồi ôm cánh tay của mình nhăn nhó đau đớn. Thuỳ nhìn chồng rồi nhìn lại mình, trên tay cô đang cầm 1 tuýp sắt dài. Ban nãy do mất bình tĩnh thuỳ đã vơ bừa mà đánh chồng. Thuỳ dùng hết sức mà đánh vậy nên chắc Trung đau lắm.
Dù vẫn còn giận, nhưng thuỳ lại clo lắng cho chồng hơn nên thuỳ chạy lại đỡ lấy chồng mà hỏi:
- Anh, anh có sao không?
- Em có biết em vừa làm gì không hả?
- Em, em, khi đó em mất bình tĩnh quá cho nên…Mà cũng tại con cúc nó thách thức em, nên em mới…
Trung thở hắt ra nhìn thuỳ gằng từng chữ một mà nói:
- Thuỳ, em là vợ anh, tại sao cứ luôn không tin tưởng anh? Chỉ có mỗi một cuộc gọi chưa đầy 20 giây em nghe ở máy anh thì cúc thách thức em được cái gì?
Thuỳ sững người, phải rồi, lúc Thuỳ nghe điện thoại của Trung xong thì Trung cũng nói là đi thay quần áo. Lúc đó Trung ở trong nhà tắm nên không biết cũng phải.
- Không phải cuộc gọi đó, mà nó nhắn tin đến máy của em mà, nó còn bảo nó nấu cơm rồi anh qua tắm còn ăn. Còn bảo.. à còn gửi cả ảnh nó chụp với anh nữa. Cái đồng hồ này này, em không thấy mặt anh nhưng em thấy cái..
- Á đau, làm cái trò gì thế biết đang đau không mà kéo tay như thế hả?
- Em xin lỗi, tất cả là tại con cúc, tại nó làm em mất bình tĩnh. ANh nói đi, thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tinh-nguoi-cu/3251661/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.