"Em đã ba mươi tuổi, còn có một đứa con. Anh thực sự muốn em làm nhân tình của anh lần nữa?"
Bảy năm trước, khi cô đồng ý làm nhân tình của anh, anh đưa cô kí một bản hợp đồng không thời hạn. Chỉ khi anh không muốn nữa. Nếu không, cô không thể đơn phương chấm dứt bản hợp đồng. Cứ nghĩ rằng bản hợp đồng kia đã chấm dứt từ cái ngày mà cô ôm con rời khỏi thành phố này. Nhưng tại sao, hôm nay anh lại nhắc đến nó? Đến cuối cùng vẫn không chịu buông tha cho cô.
Anh ở bên kia nghe được một câu hỏi đầy mỉa mai của cô. Anh cười thật nhẹ
"Ngọc Nhi, anh cần một người vợ, không phải một cô nhân tình."
Cô sững sờ trong giây lát "Anh vừa nói gì?"
"Ngọc Nhi, làm vợ anh được không?"
Cô hét thật to vào điện thoại "Không, em không muốn"
Khi tắt điện thoại, nước mắt không tự chủ được lại chảy ra. Tại sao vậy? Anh xem cô là cái gì? Đồ chơi để anh tùy tiện chơi xong sẽ vứt.
Bốn năm trước, cô yêu anh thật nhiều. Là chính anh không tôn trọng điều đó. Sẵn sàng vứt bỏ cô chỉ vì cô không nghe lời anh, lỡ mang thai đứa con của hai người. Là anh xem thường tình cảm của cô. Cũng là anh quá tàn nhẫn với cốt nhục của mình. Tạo nó ra nhưng không cho phép nó được tồn tại. Cô nhớ như in cái ngày của bốn năm trước, cô đau đớn quỳ gối cầu xin anh. Anh thì sao? Xoay người rời đi, chẳng thèm liếc nhìn đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tinh-cua-anh/1953010/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.