"Con còn chưa được sinh ra đã nhận được ghẻ lạnh từ bố và chị hai. Khổ thân cục vàng của mẹ"
Nghe thấy mấy lời dỗi hờn của anh, anh càng cười tươi hơn, ôm Sầu Riêng chặt hơn
"Sầu Riêng, bố kể cho con nghe một câu chuyện được không?"
Sầu Riêng nghe thế thì mừng rỡ, đây là lần đầu tiên bố muốn kể chuyện.
Con bé gật đầu "Dạ được"
Giọng anh từ tốn "Ngày nảy ngày nay, rất là gần đây. Có một bà mẹ, ghen với con gái" Ngừng một giây, anh nói tiếp "Câu chuyện đến đây là hết rồi"
Dì Liên nghe tới đây thì phì cười thành tiếng. Không ngờ cậu chủ của bà lại có khiếu hài hước thế này.
Cô nghe dì Liên cười thì càng thêm tức. Chồng với con kiểu này là muốn hợp tác chọc cho cô tăng song đây mà. Ghen? Cô đây mà đi ghen với con gái. Nghe có tức không?
Cô nói với anh "Anh được lắm, nếu không phải bây giờ đang ở bệnh viện, em nhất định sẽ xử đẹp anh"
Nào ngờ đâu anh cười càng sảng khoái "Vợ à, anh đợi ngày em xử đẹp anh"Ơ khoan... Chỉ có Sầu Riêng là nảy giờ vẫn không hiểu trời trăng mây gió gì. Bé đã được nghe rất nhiều câu chuyện nào là Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn, Alibaba và bốn mươi tên cướp, Một nghìn lẻ một đêm... Làm gì có câu chuyện nào như bố kể chứ?
Con bé với vẻ ngạc nhiên "Bố ơi, chuyện của bố lạ quá. Ai kể cho bố nghe vậy?"
Anh làm ra vẻ như mình đang cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tinh-cua-anh/1952953/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.