Như Ly đặt tay Vương Đình Phong lên пɡựᴄ mình, thậm chí cô ta còn cố tình ấn mạnh tay xuống. Vương Đình Phong vẫn không hiểu chuyện mình đang làm là sai trái ngược lại ngây ngô hỏi:
''Cô bị đau chỗ này sao?''
Như Ly gật đầu lia lịa:
''Phải! Em đau lắm. Cậu chủ làm em đau nên phải có trách nhiệm với em đấy.''
''Tôi...tôi biết rồi. Cô đừng nói cho vợ tôi biết, nếu không vợ sẽ buồn.''
Nụ cười trên môi Như Ly dần trở nên gượng gạo. Cứ mỗi lần Vương Đình Phong nhắc đến Nhã Ân, cô ta cảm thấy không vui thậm chí còn vô cùng khó chịu.
Nhưng những cảm xúc đó đều phải che giấu bởi chẳng phải bây giờ, cô ta đang đạt được mục đích của mình hay sao? Sẽ thế nào nếu ngày mai, nội bộ công ty lan truyền tin đồn con trai trưởng của chủ tịch có mối quan hệ mập mờ với thư ký. Đến lúc đó, không cần biết bọn họ nhìn cô ta bằng ánh mắt gì. Như Ly chỉ biết, bọn họ chắc chắn phải dè chừng.
''Cậu chủ! Em đau quá à! Cậu làm hời hợt vậy sao hết đau được?''
''Tôi...tôi xin lỗi!''
Vương Đình Phong cuống cuồng xin lỗi rồi vội vàng xoa пɡựᴄ cho cô ta. Trong đầu anh bây giờ chỉ hiện lên một suy nghĩ, anh va phải người ta, làm người ta bị thương thì anh phải chịu trách nhiệm. Đây chính là những gì bố anh căn dặn. Hơn nữa, anh cũng sợ Nhã Ân phát hiện chuyện này.
Tối qua, trước khi đến đây anh đã hứa với cô không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tinh-2/2632863/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.