Vương Đình Viễn trở về văn phòng điềm nhiên như chưa có chuyện gì xảy ra. Vừa mở cửa phòng bước vào trong, một cú tát trời giáng đánh vào má hắn. Vương Đình Viễn tức giận không hiểu kẻ nào mới làm chuyện đó. Hắn ngẩng đầu lên nhìn thì thấy Gia Hân đã đứng trước mặt hắn từ bao giờ.
Hắn ngỡ ngàng: ''Gia Hân, em...''
Vương Đình Viễn còn chưa dứt câu, Gia Hân đã cắt ngang:
''Chẳng phải tôi đã cảnh cáo anh không được động tới Đình Phong rồi sao? Tại sao anh lại làm anh ấy bị thương?''
Sau khi nhận được tin Vương Đình Phong xảy ra tai nạn, Gia Hân lập tức đến Đài Bắc tìm Vương Đình Viễn bởi cô nghi ngờ người đứng sau là hắn ta.
Vương Đình Viễn hiểu hiện tại Gia Hân đang nghĩ gì. Hắn vội nắm lấy tay cô giải thích:
''Giai Tuệ! Mọi chuyện không như em nghĩ, tôi không hề liên quan đến việc này.''
''Không liên quan? Tôi lấy gì để tin anh đây. Ngoài anh ra thì không có ai muốn hại Đình Phong hết.''
''Tôi thực sự không làm, em tin tôi có được không?''
Gia Hân bỏ ngoài tai những lời Vương Đình Viễn giải thích. Cô hất tay hắn ra khỏi ngươi mình, ánh mắt căm phẫn nhìn hắn:
''Từ nay tôi và anh không còn quan hệ. Đừng đến tìm tôi, đừng làm tôi thêm căm ghét anh nữa.''
''Gia Hân, nghe anh giải thích!
Gia Hân!!!"
Dứt lời, cô quay lưng bỏ đi. Hắn vội vàng ôm chặt lấy cô từ đằng sau. Cái ôm mạnh mẽ như thể sợ mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tinh-2/2632798/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.