Hai người trò chuyện rất vui vẻ, bất chợt, anh đưa tay lên chạm vào tóc cô. Theo lẽ thường, mọi cô gái đều sẽ phản ứng với hành động bất ngờ của anh nhưng Gia Hân thì không cô vẫn ngồi im im để anh chạm vào tóc mình.
''Có một sợi chỉ nhỏ dính trên tóc cô.''
Vương Đình Phong vừa nói vừa giải thích cho hành động của mình. Gia Hân vẫn hồn nhiên không làm quá vấn đề thậm chí còn rất vui vẻ đáp lại:
''Cảm ơn anh!''
''Không có gì.''
Từng hành động cử chỉ, lời nói của hai người đều thu gọn vào tầm mắt của Vương Đình Viễn. Không biết hắn ta đã đứng đó được bao lâu và chứng kiến những gì, nhưng bàn tay hắn đã nắm chặt lại. Đôi mắt đỏ sọc hằn lên những tia máu đầy giận dữ.
Hắn đến bệnh viện để muốn xem tình hình ông Vương thế nào thật không ngờ lại bắt gặp cảnh tượng không đánh thấy.
Vương Đình Viễn không phải kẻ ngốc mà không nhận ra người con gái trong bộ trang phục y tá đó chính là Gia Hân.
Trong đầu hắn luôn xuất hiện những suy nghĩ đen tối. Hôm trước cô đến công ty đánh thắng một bàn tay rồi nói chấm dứt để có thể ung dung vui vẻ bên Vương Đình Phong. Nhìn cách hai người họ họ nói chuyện với nhau, chẳng ai nghĩ là anh em mà giống một đôi tình nhân thì đúng hơn.
Hắn hận không thể xông đến đánh Vương Đình Phong một trận rồi kéo Gia Hân ra khỏi đó. Tất cả những gì hắn có thể làm là đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tinh-2/2632767/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.