Rời khỏi bệnh viện, Nhã Ân lái xe đến công ty làm việc. Suốt một tuần qua, cô đã bỏ bê quá nhiều cuộc họp quan trọng bây giờ là lúc cô quay trở về tiếp tục công việc còn dang dở.
Mất hơn 20 phút lái xe, cuối cùng cô cũng đến nơi. Nhã Ân bước vào công ty với phong thái điềm tĩnh, tự nhiên như mọi ngày. Nhân viên vẫn tiếp đón cô giống thường lệ.
Đứng trước văn phòng, cô đẩy cửa đi vào. Bất ngờ thay, điều đón chờ cô không phải là số công việc chất trọng như núi một căn phòng trống rỗng. Toàn bộ đồ đạc bao gồm cả bảng tên của cô đều bị mang đi. Nhã Ân hốt hoảng nhìn xung quanh một lượt rồi gọi thư ký:
''Thư ký Lan! Thư ký Lan!''
Nghe tiếng cô, thư ký Lan từ bên ngoài hớt hải chạy vào trong. Cô ta cúi đầu kính cẩn:
''Phó giám đốc cho gọi tôi?''
Nhã Ân quay sang nhìn cô ta với vẻ mặt tức giận:
''Đồ đạc trong phòng của tôi đâu hết rồi? Các người đã mang chúng đi đâu?''
Thư ký Lan cúi gằm mặt xuống không dám đối diện với cô. Cái tay cô ta bám chặt lấy vạt áo, rụt rè đáp:
''Đồ của phó giám đốc đã... đã...''
Mỗi lần có chuyện quan trọng, nhân viên đều nói một cách ngập ngừng khiến cô khó chịu. Nhã Ân lớn tiếng:
''Đồ của tôi đâu!''
''Dạ, dạ. Đồ của phó giám đốc đã bị Vương phu nhân mang đi rồi ạ.''
''Vương phu nhân sao?''
''Vâng.''
Thư lý Lan gật đầu rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tinh-2/2632761/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.