‘‘Cậu đúng là bạn thân tôi! Nói quá chính xác.’’
Khóe môi Vũ Đình bỗng nở một nụ cười đầy gượng gạo. Người bạn thân ngồi trước mặt anh bây giờ khiến anh ngán ngẩm đến nỗi không nói thành lời. Đây đã là lần thứ bao nhiêu bản thân bị lừa mà vẫn không nhận ra.
Trước khi kết hôn cũng vậy, chỉ vì táy máy, lòng tốt không được đặt đúng chỗ mà bị mấy đứa con gái không ra gì gài bẫy, lừa gạt lấy tiền.
Không biết bao nhiêu lần ông Vương phải trả tiền cho những cô gái đó để họ ngậm miệng và tiêu hủy đi những tấm ảnh Vương Đình Phong vào khách sạn.
Người ta có tiếng có miếng đã đành đằng này Vương Đình Phong có tiếng mà không có miếng. Mang tiếng là mang gái vào khách sạn nhưng có lần nào Vương Đình Phong chạm được vào người.
Khi thì bị chuốc say, khi thì nhờ giúp cái nọ giúp cái kia cuối cùng ung dung bước ra từ khách sạn rồi bị gắn mác đào hoa, lăng nhăng. Nhưng thực chất lại là con nai vàng ngơ ngác.
Làm bạn với Vương Đình Phong bao nhiêu lâu nay, Vũ Đình hiểu rõ tính bạn mình. Vương Đình Phong có rất nhiều cô gái vây quanh không chỉ vì ngoại hình mà còn vì tính cách quá tốt bụng, tốt bụng đến nỗi bị người ngoài nhầm tưởng rằng Vương Đình Phong gặp ai cũng tán tỉnh, cũng ân cần đối xử như người tình.
Có thể trong quá khứ Vương Đình Phong quen nhiều bạn gái nhưng chưa một lần đi quá giới hạn. Ngoài đời không thể giống trong truyện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tinh-2/2632234/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.