Chương 1163
Tòa nhà này được xây ở một nơi khá trống trải, xung quanh ngoài mấy gốc cây lẻ tẻ thì hoàn toàn không có chỗ có thể núp được, muốn đi đến khu vực này mà không để người ta phát hiện là một chuyện vô cùng khó khăn.
NhanKiến Định nhìn chấm chẵm hai vệ sĩ canh giữ ở cửa, cởi cúc áo ở tay nhưng vẫn luôn không dừng lại.
Người canh giữ ở cửa có hai người, khoảng hai mét xung quanh lại có một người, từng người được sắp xếp gần như bao kín tòa nhà này, muốn đi vào, chỉ xử lý một người là không thể, chắc chắn phải giải quyết hết người bên ngoài, còn phải yên lặng giải quyết mới được, nếu không người bên trong nghe được tiếng động, kết cục của anh chỉ có thể là chịu không nổi.
Sau khi so sánh cẩn thận một chút, NhanKiến Định yên lặng chui ra ngoài từ sau cột đá, động tác nhanh nhẹn linh hoạt trốn sau một cái cây gọi là tương đối to, cách hơi gần một chút. Anh ta thăm dò nhìn tiếp, phát hiện dường như người canh giữ bên ngoài có hơi – thờ ơ, quả thực mà nói chính là cảm giác lơ đễnh, hoàn toàn không chú ý đến chỗ này.
Nếu một hai người ngẫu nhiên có tình hình như thế này thì còn tính là bình thường, nhưng tất cả mọi người đều có tình hình như thế này, vậy thì không bình thường một chút nào.
Abel có lế đã biết sự tồn tại của anh ta, lúc này đang sắp đặt ván cờ chờ anh ta tự mình chui đầu vào lưới!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-thu-em-mai-la-nguoi-tinh/4617554/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.