Chương 1129
Nhưng mặc kệ thì không phải cách làm của hai người bọn họ, hai người ngầm trao đổi qua ánh mắt, Giang Anh Tuấn mở miệng nói: “Vũ Nguyên Hải, anh mang theo vài người đi quan sát xem có chuyện gì xảy ra, nếu có mai phục thì phải khẩn cấp chạy về thông báo, hành động phải nhanh”
Ba người bàn bạc thời gian đã qua hơn mười phút rồi, bây giờ đã là bảy giờ ba mươi, đưa người đi cần khoảng mười phút.
Vũ Nguyên Hải không có ý kiến, anh ta gật đầu, cứ đưa năm người kia đi trước, thừa thời cơ trời vẫn còn tối lặng lế đi vào rừng, cũng may.
là buổi chiều đi vòng vo mấy vòng trong rừng, tuy khu rừng này khá lớn nhưng chung quy vẫn có thể tìm được lối đi.
Chờ Vũ Nguyên Hải lên đường, NhanKiến Định lấy ra một chồng thư: dày cộp, Giang Anh Tuấn đuổi theo một người đàn ông có dáng người hơi béo.
Trên đường đi, mọi người đều im lặng không nói gì, hai tay NhanKiến Định siết thật chặt, vẻ mặt cứng nhắc, có thể thấy anh ta đang lo lắng gấp gáp.
Hoäc Anh Tuấn thở dài một hơi, không biết nên nói gì để an ủi, nên cũng im lặng không nói, lặng thầm ngồi một bên chờ đợi.
Mấy ngày trước mưa dai dảng, lần này Abel chọn địa điểm là khu rừng khá là gần chỗ có người ở, mặt đường lồi lõm rất khó đi, xe đi qua cứ xóc lên xóc xuống, bên ngoài kia là một khoảng đen xì, chỉ thấy thấp thoáng mấy cành cây tùy ý vươn ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-thu-em-mai-la-nguoi-tinh/3553330/chuong-1062.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.