Chương 1102
“Ơ hay! Tôi dạy con gái tôi thì có liên quan gì đến ông, chẳng qua chỉ là một con chó trông nhà mà thôi, nếu ông còn dám ngăn cản tôi, chờ đấy, tôi không để yên đâu, tôi nói cho ông biết, đừng nói là NhanMinh Tú, ngay cả NhanKiến Định nhìn thấy tôi cũng phải ngoan ngoãn gọi tôi một tiếng bố vợ!”
NhanVăn Minh còn đang muốn mắng chửi thêm vài câu nữa thì NhanMộc Trà đột nhiên đi đến kéo vạt áo ông.
NhanVăn Minh khó hiểu quay lại nhìn thoáng qua rồi im lặng không nói gì nữa, ông đi theo NhanMộc Trà đến một góc nhỏ, hai người châu đầu ghé tai vào nói chuyện.
“Bố, con vừa thấy ông quản gia lén lút bấm điện thoại, chắc là ông ta vừa liên lạc cho NhanKiến Định, hay là chúng ta về trước, đợi ngày mai NhanKiến Định không có ở nhà thì quay lại cũng không muộn, giờ có nói gì đi nữa thì NhanMinh Tú cũng không cho chúng ta đi vào đâu.”
Tuy NhanMộc Trà cũng thèm khát cuộc sống xa hoa của những căn biệt thự ở bên trong nhưng bây giờ, thời cơ chưa chín muồi, bọn họ cần phải kiên nhẫn thêm một chút.
“Không cần, bố cố ý đợi NhanKiến Định quay về, trong tay bố có điểm yếu của NhanMinh Tú, dựa vào việc NhanKiế Định yêu thương cô ta, dù không cho chúng ta vào thì cũng sẽ cung phụng, cho chúng ta ăn uống no nê, đợi một khoảng thời gian nữa, con kiếm được chồng đại gia, bố cũng bớt lo!”
NhanVăn Minh vừa nói vừa sờ sờ một xấp ảnh trong túi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-thu-em-mai-la-nguoi-tinh/3545262/chuong-1036.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.