🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chương 1032

Giang Húc Đông bất lực ôm trán, anh ta không nhớ tính khí của A Hải lúc nào lại tệ như vậy!

Nhưng người này lại được đặt ở trên đầu quả tim của chính mình, anh ta còn có thể làm gì khác. Ngoại trừ vuốt ve, anh ta cũng không còn cách nào khác. Anh ta ho khan một tiếng, cúi đầu sờ sờ chóp mũi, mỉm cười trở về phòng.

Đến buổi chiều, Giang Húc Đông an ủi Vũ Nguyên Hải xong, sau đó lặng lẽ dàn xếp chuyện tiếp theo. Trời tối, sau khi Vũ Nguyên Hải ngủ say, anh ta mới tay chân nhẹ nhàng từ trên giường bước xuống, ghé vào mép giường lẳng lặng nhìn trong chốc lát, một lúc sau anh ta mới xoay người rời đi.

Sau khi cánh cửa đóng lại, ánh trăng bên ngoài cửa cũng bị chặn lại.

Vũ Nguyên Hải mới chậm rãi mở mắt ra, nhìn cánh cửa một lúc, anh ta cong ngón tay một hồi, cuối cùng vẫn trở mình nhắm mắt ngủ thiếp đi.

Ra sân vào lúc nửa đêm, hai đội đã xếp thành hàng dài dưới ánh trăng ở sân trước.

“Lần ra ngoài này có hai nhiệm vụ chính. Đầu tiên là tìm xem NhanKiến Định đang ở đâu, bên người là ai đang bảo vệ. Thứ hai là tìm xem lân này anh ta đưa bao nhiêu người đến, những người này đang trốn ở nơi nào.”

Giang Húc Đồng âm thanh vững vàng, khuôn mặt vô cảm giơ tay lên.

Anh ta nói xong thì dừng lại, nhìn xung quanh một lượt rồi mới tiếp tục nói: “Sau đó, chúng ta sẽ bắt đầu phân công nhân sự. Hai đội trưởng mỗi người mang theo hai thành viên đi điều tra NhanKiến Định, tất cả những người khác sẽ ra ngoài lục soát! Tôi không quan tâm các người sử dụng phương pháp và cách thức nào. Ở dưới tình huống không bị phát hiện, trước buổi trưa ngày mai phải điều tra mọi thứ tôi muốn biết. Nếu các người không điều tra rõ ràng, tôi sẽ cùng Abel nói chuyện, các người căn bản là không dùng được!”

Lời vừa nói ra, ngay cả người tương đối lười biếng cũng dựng thẳng lồng ngực, tập trung cao độ mà nhìn chằm chằm vào anh ta bằng một đôi mắt. Giang Húc Đông hừ lạnh một tiếng, sau đó xoay người. Những người phía sau ngáp một cái đều đi lên trở về phòng.

Biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng. Anh ta bây giờ còn không biết có bao nhiêu người dưới tay NhanKiến Định nói gì đến đem người đuổi đi…

Giang Húc Đông không có cảm giác áy náy chút nào. Anh ta trở lại phòng, nhìn thấy Vũ Nguyên Hải đang ngủ say, liền nằm xuống bên cạnh. Anh ta thuận tay ôm người vào trong lòng, hôn hôn miệng anh ta mấy cái, chỉ ôm ôm một chút liền ngủ thiếp đi, vẫn là không thể buông tay cái loại cảm giác này.

Từ khi trở về khách sạn này, NhanKiến Định luôn cảm thấy có chút buồn bực, giống như đã xảy ra chuyện không thể kiểm soát được.

Đã nửa đêm, nhưng anh vẫn ngồi trên ghế, nhíu mày nhìn đống tài liệu trên tay.

Anh về cũng không mất nhiều thời gian, chỉ mất hơn hai ngày, trong khoảng thời gian này không có nhiều chuyện xảy ra. Abel đang co rúm lại trong căn nhà đó cũng không có động tĩnh gì. Nếu như không phải NhanKiến Định tự mình đi kiểm tra qua, anh cũng cho rằng bên trong căn bản không có người!

Trần Bắc đứng ở cách đó không xa, cũng đang cúi đầu giải quyết chuyện nhà máy dược phẩm.

Tin tức vệ sĩ gửi về nhiều không đếm xuể, anh ta không chỉ phải phân loại từng cái tin nhắn, còn phải phân biệt cái nào là giả, cái nào là thật, quả thực là rất phiền phức, cuối cùng khuôn mặt của Trần bắc cũng tê dại!

Hai người đang giải quyết việc riêng không xen vào chuyện của nhau, mà phần lớn tâm tư Trần Bắc đều đặt lên người NhanKiến Định.

Cho nên rất dễ dàng liền đã nhận ra có người ở gần đó đang nhìn chằm chằm vào họ, hơn nữa còn có nhiều hơn một người. Nhưng mấy người đó cũng chỉ nhìn chằm chằm chứ không làm gì cả. Điều này chút không phù hợp lẽ thường, nhưng nếu chỉ là tới điều tra tin tức, có khả năng sẽ làm như vậy.

Vì sợ bị phát hiện, Trần Bắc giả vờ cúi đầu xuống. Anh ta chỉ dùng khỏe mắt quét ra ngoài, cố gắng tìm ra người đang trốn trong góc. Nhưng kỹ thuật giấu người ở phía đối diện thực sự là quá tốt. Mặc dù Trần Bắc có thể phát hiện ra có người đang nhìn lại đây, nhưng lại không tìm thấy người đó đang ở đâu. Vì vậy anh ta chỉ có thể đặt những thứ trong tay xuống, bước tới đóng rèm cửa đồng thời quét mắt nhìn một vòng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.